🌟 AN NHÀN KHÔNG TỰ DƯNG MÀ CÓ 🌟
Việc thì luôn nhiều, nhưng chẳng có mấy ai chịu bắt tay vào làm, cứ phải đợi người khác làm cho mình rồi mới rón rén xin được góp công cùng. Ai mượn?
Chúng ta đều biết công việc luôn chờ đợi và luôn có đủ thứ cần làm, nhưng điều quan trọng là ai dám bắt tay vào làm trước. Đừng đợi ai đó cứu vớt mình. Nếu bạn chỉ ngồi một chỗ và chờ đợi, bạn sẽ chẳng bao giờ đạt được điều gì. Ví dụ như trong công việc, thay vì ngồi chờ được giao nhiệm vụ, hãy chủ động đề xuất ý tưởng mới và thực hiện nó. Người chủ động luôn được chú ý và đánh giá cao. Những người dám làm sẽ được giao thêm trách nhiệm và cơ hội để phát triển.
Những tưởng lợi dụng mánh khóe, mưu mô sẽ giúp con người ta thành công hơn, nhưng sự lười nhác gián tiếp nhấn chìm họ vào những cửa ải, khó khăn còn nguy hiểm hơn.
Mánh khóe chỉ mang lại thành công tạm thời. Khi bạn lợi dụng sự thiếu trung thực hoặc tìm cách lách luật, bạn chỉ đang đi trên con đường ngắn hạn. Thực tế, nếu bạn không lao động chăm chỉ, không có chiến lược rõ ràng, thì sớm muộn gì những mưu mô cũng sẽ đưa bạn đến bế tắc. Hãy nhớ rằng, những người thành công thực sự không dựa vào mánh khóe. Họ xây dựng sự nghiệp bằng sự chăm chỉ, kiến thức và đạo đức.
An nhàn không tự dưng mà có. Không làm thì không có ăn. Còn những người chỉ chực trờ người khác làm rồi mổ xẻ sớm ngày cũng tàn lụi.
Thành công không bao giờ đến mà không phải trả giá. Nếu bạn không làm việc chăm chỉ, bạn sẽ không bao giờ đạt được điều mình mong muốn. Như những người xung quanh bạn, họ chỉ nhìn vào thành công của người khác mà không biết rằng đằng sau đó là những nỗ lực không ngừng. Thành công không phải là món quà, mà là kết quả của sự nỗ lực và kiên trì. Những ai chỉ biết chờ đợi sự giúp đỡ từ người khác sẽ mãi mãi không thể trưởng thành.
Chẳng có con đường nào dành cho kẻ lười. Nếu có may ra là con đường không có một chút ánh sáng.
Lười biếng đồng nghĩa với việc không có tiến bộ. Một con đường chỉ dành cho những người lười biếng sẽ chẳng bao giờ có ánh sáng, chỉ có bóng tối. Nếu bạn không chịu thay đổi, không dám thử sức và không có mục tiêu rõ ràng, bạn sẽ mãi loay hoay trong bóng tối mà không bao giờ thấy được ánh sáng của thành công. Nếu bạn muốn bước ra khỏi bóng tối, hãy bắt đầu hành động và tạo ra con đường của riêng mình.
Có những người biết nhưng mà không chịu làm. Không biết nên không làm thì có thể chấp nhận được. Nhưng biết mà không làm thì mãi mãi chỉ là người đi thụt lùi.
Biết là quan trọng, nhưng hành động mới là yếu tố quyết định. Có rất nhiều người biết cách nhưng lại thiếu hành động. Họ có thể lý thuyết hóa mọi thứ nhưng chẳng bao giờ thực hiện. Thành công không đến từ việc biết, mà từ việc làm. Bạn phải biến kiến thức thành hành động thực tế để có thể tiến bước trên con đường mình chọn.