Bài học bông lúa cúi đầu!
Hạ cái tôi xuống bạn sẽ thấy yêu thương bản thân mình và những người xung quanh nhiều hơn.
Có câu:
“Cúi đầu là bông lúa
Ngẩng đầu là cỏ dại”.
Cây lúa càng chín thì hạt càng chắc đầu sẽ rủ xuống, còn cỏ dại thích thể hiện bản thân, lúc nào cũng ngẩng đầu lên. Nhưng bông lúa luôn được coi trọng, cỏ dại lại chẳng được đoái hoài.
Trong cuộc sống, mỗi khó khăn, biến cố đều như một cánh cửa, mà cánh cửa này lại không vừa khớp với kích thước của ta.
Có lúc nó sẽ thấp hơn một cái đầu, có lúc thật chỉ bằng nửa thân người. Muốn vượt qua nó, người thấu hiểu sẽ biết cúi đầu, khom lưng, nghiêng người, còn người cố chấp thì sẽ đụng tường, tự gây thương tích mà chẳng đi qua nổi.
“Cúi đầu” không phải là khuất phục, càng không phải là thấp hèn, mà chính là sự dung cảm, là dấu hiệu thể hiện rằng bản thân đã biết sai và sẽ sửa.
Can đảm “cúi đầu” trước sai lầm mình gây ra chính là cách thể hiện của sự thông minh và quyết đoán.
Hãy học cách “cúi đầu” để trưởng thành.
“Biết cúi đầu mới là trưởng thành, biết hạ mình mới là cao thủ”.
Sưu tầm.