Đỉnh cao tu dưỡng của đời người là biết im lặng đúng lúc
Gia Cát Lượng đã nói trong “Giới Tử Thư” rằng: “Đức hạnh của người quân tử, lấy tĩnh để tu thân, lấy cần kiệm để dưỡng đức. Không có thanh bạch thì sẽ không có trí tuệ, không có tĩnh lặng sẽ không thể đi xa”.
1. Người mạnh mẽ không cần phải giải thích
Công Tôn Hoằng là tể tướng dưới thời Hán Vũ Đế, nhưng bản tính lại rất tiết kiệm và khiêm tốn. Sau khi được liệt vào hàng Tam công, vẫn mặc áo vải, ăn cơm gạo thô uống trà nhạt. Cấp Ảm thấy không quen, có lần dâng tấu nói rằng ông cố ý làm như thế để có được tiếng khen.
Vũ Đế hỏi Công Tôn Hoằng có phải là như thế, ông đáp rằng: “Vâng. Thần với các cửu khanh, người có quan hệ tốt nhất là Cấp Ảm, nay những lời của ông ta nói trúng về tệ bệnh của thần. Thần thân làm Ngự sử đại phu, ăn mặc lại giống như tiểu lại. Nếu không có Cấp Ảm, bệ hạ làm sao biết được chuyện đó”.
Vũ Đế cảm thấy những lời của Công Tôn Hoằng rất khiêm tốn, lại càng kính trọng hơn.
Có một lần, các đại thần hẹn nhau tấu một sự kiện lên Vũ Đế. Đến triều đường, Công Tôn Hoằng và nhiều đại thần lại bội ước, thuận tùng theo ý của Vũ Đế.
Cấp Ảm rất giận, trước mặt Vũ Đế chỉ trích Công Tôn Hoằng, nói rằng: “Các ông quỷ kế đa đoan, không nghĩ đến tín nghĩa, hẹn nhau dâng kiến nghị này lên hoàng đế, nay lại bội ước, đó là bất trung”.
Vũ Đế hỏi Công Tôn Hoằng là việc gì, Công Tôn Hoằng đáp rằng: “Phàm người nào hiểu thần thì cho thần là trung, người không hiểu thần thì cho thần là bất trung”.
Qua một thời gian dài, Vũ Đế cảm thấy Công Tôn Hoằng là người cẩn thận thành thật, biết rõ văn pháp lại sự, lại giỏi biện luận, bèn thăng ông làm Tả nội sử. Mặc dù tả hữu của Vũ Đế thường nói không đúng sự thật về Công Tôn Hoằng, nhưng Vũ Đế ngày càng tín nhiệm ông. Mấy năm sau, lại thăng ông làm Ngự sử đại phu, trở thành Phó tướng.
Nhiều lúc, chúng ta luôn muốn chứng minh cho người khác thấy rằng chúng ta không có ý đồ nào khác. Nhưng trên thực tế thì những người tin tưởng bạn sẽ luôn tin tưởng bạn. Còn đối với những người không tin bạn thì dù bạn có nói bao nhiêu cũng vô nghĩa.
2. Người mạnh mẽ không cần tranh cãi với người khác
Có một vị hòa thượng lỗi lạc ở núi Nga Mi, ông đã sống được một trăm năm. Có người từ phương xa đến hỏi ông bí quyết của hạnh phúc.
Vị cao tăng bình tĩnh nói: “Đừng bao giờ tranh cãi với người không cùng tầng thứ”.
Người đàn ông có vẻ không hài lòng với câu trả lời nên nói: “Thưa Thầy, tôi không hoàn toàn đồng ý với bí quyết của Thầy ạ”.
Vị cao tăng mỉm cười nói: “Đúng vậy, ngươi nói đúng!”
Trên thực tế, chúng ta không cần phải mong đợi có cùng quan điểm với mọi người và cũng không cần phải ép mình phải đồng ý về mọi việc, đừng bao giờ lãng phí thời gian nói chuyện với những người có trình độ khác nhau.
3. Người mạnh mẽ không cố sửa sai người khác
Triết gia người Đức Arthur Schopenhauer từng nói: “Khi nói chuyện với người khác, hãy chống lại mong muốn sửa lỗi cho họ, ngay cả khi chúng ta có ý định tốt nhất”.
Bởi vì làm tổn thương người khác thì dễ nhưng cải thiện người khác thì dù không có trở ngại cũng rất khó.
Khi những người khác thức khuya, say sưa xem phim truyền hình hoặc chơi game, bạn khăng khăng cảnh báo người khác rằng việc nghỉ ngơi của họ không đều đặn như vậy sẽ ảnh hưởng đến cơ thể.
Khi người khác gặp khó khăn, đau đớn, không vui, bạn phải dùng kinh nghiệm của bản thân để thuyết phục họ buông tay, nhìn đi chỗ khác và không vướng mắc. Dù người khác thích ăn uống bừa bãi và không tập thể dục, bạn nhất quyết cho rằng họ không kiểm soát được cân nặng sẽ khó kiểm soát được cuộc sống.
Có thể điều bạn nói là đúng, nhưng đa phần, người khác không thích nghe điều bạn nói, thậm chí ghét và bực bội những điều bạn nói.
Người hiểu bạn sẽ hiểu lòng tốt và ý định tốt của bạn, trong khi người không hiểu bạn vẫn cho rằng bạn là người tọc mạch.