Gia Cát Lượng chưa từng hỏi Lưu Bị: “Tại sao cung tên của chúng ta ít như vậy?”
Quan Vũ chưa bao giờ hỏi Lưu Bị: “Tại sao binh lính của chúng ta thiếu thốn đến thế?”
Trương Phi chưa bao giờ hỏi Lưu Bị: “Khi bị quân lính vây hãm dưới thành, chúng ta phải làm sao?”
Thế nhưng…
Đã từng có tích dùng thuyền cỏ mượn tên;
Đã từng có chuyện qua năm ải ch.ém sáu tướng;
Đã từng có chuyện ch.ém đ.ầu tướng giặc trở về, chén rư.ợu vẫn còn nóng;
Đã từng có sự kiện ch.ặt đứt cây cầu dọa lùi Tào binh.
Triệu Tử Long nhận được quân lệnh tấn công khi chỉ có 200 binh sĩ. Kết quả đã công hạ được mười thành trì, thu được 2 vạn binh sĩ cùng ba ngàn con ngựa tốt. Trong quân lệnh chỉ viết vẻn vẹn 4 chữ: “Đánh hạ thành trì”.
Vậy nên…
Một tiếng thở dài không làm nên chiến tích,
Một khắc khóc than chẳng tạo ra anh hùng.
Mong cầu vạn sự câu toàn chẳng khác nào ước mơ mò trăng đáy nước, cuối cùng chỉ còn nỗi ân hận nghìn thu.
Chờ người cứu giúp khác nào há miệng chờ sung, thời thế qua rồi chỉ còn nỗi sầu muôn thuở.
Khó nạn giáng xuống bất ngờ, chớ mất thời giờ than thở, oán thán, hãy dốc sức nỗ lực một phen, bởi vì Trời không phụ lòng người, Trời cứu người biết tự cứu lấy mình.
Trong gian nan mới thử thách được chí anh hùng!
-------
=> Nếu như mọi việc đã được chuẩn bị sẵn thì giá trị của bạn ở đâu?
Hôm nay, nếu bạn vẫn còn phàn nàn, vẫn còn không nỗ lực, thì thành công nhất định sẽ thuộc về người khác.
Bạn không làm, người khác sẽ làm. Bạn không trưởng thành, chẳng ai chờ đợi bạn!