Nghĩ không thông - Nhìn chưa thấu
Thế giới này có rất nhiều thứ bất đắc dĩ, vô số những thứ không biết phải làm sao, dù có thế nào, khi cần mỉm cười thì hãy mỉm cười.
Có một người đàn ông đang bế tắc, đứng trên vách núi buông thả cuộc đời, đúng lúc có một vị cao tăng đi ngang qua, bèn hỏi người đàn ông: “Tại sao anh lại coi thường mạng sống như thế, có chuyện gì không thể giải quyết sao?”
Người đàn ông nói: “Cấp trên của tôi mắng tôi không phải vàng, bồi dưỡng 10 năm trời vẫn không thể tỏa sáng; vợ tôi chê tôi nghèo, bùn nhão không thể trét tường.
Tôi trải qua 10 năm như thế này, những buồn phiền khiến tôi thấy mệt mỏi, tôi không thể chịu đựng được nữa, chỉ muốn ch.ết để giải thoát”.
Vị cao tăng lại hỏi: “Anh cảm thấy một thỏi vàng tốt, hay một mớ bùn tốt?”. Người đàn ông trả lời: “Đương nhiên là vàng rồi!”
Vị cao tăng cười đáp: “Nhưng nếu như anh là một hạt giống thì sao?”. Người đàn ông chợt bừng tỉnh, chầm chậm bước xuống khỏi vách núi.
Nếu như bạn là một hạt giống, không có đất và nước, cho dù bạn có được đặt trên núi vàng núi bạc, bạn cũng không thể sinh trưởng phát triển, chỉ có ở trong bùn đất, bạn mới thật sự có giá trị chân thật nhất của bản thân.
Thế giới có nhiều chuyện phiền não, đa phần đều là do chúng ta nghĩ không thông, nhìn chưa thấu. Chỉ cần bản thân nghĩ thông suốt, bạn sẽ phát hiện ra, vốn dĩ thế giới này không có tốt xấu tuyệt đối, chỉ cần tìm đúng vị trí của bản thân, tìm đúng thứ thích hợp với mình là tốt nhất.
Đời người vô thường, lòng người biến hóa, hà tất phải day dứt vì những thứ chẳng đáng gì? Hãy lãnh đạm, là thật là giả đều chẳng sao; hãy buông bỏ, thành bại được mất cũng không có là gì to tát.
Hồng trần rối loạn, bình tĩnh giúp chúng ta nhìn được cảnh đẹp, trái tim rộng mở, giúp chúng ta phóng khoáng hơn.
Tâm nếu yên tĩnh, mỗi bước đều vui vẻ, buông bỏ phiền não, nhẹ nhàng tiến về trước, hồng trần sâu thẳm, sẽ luôn nhìn thấy được cảnh đẹp.