Này con, thầy biết có những ngày con rất mệt mỏi với thế giới này, chuyện công việc, chuyện tình cảm mọi thứ đè nặng lên đôi vai con. Giờ đây con cười ít hơn trước, thở dài nhiều hơn và cũng bắt đầu khép mình lại.
Cuộc sống là như vậy, không phải hồi bé mình hồn nhiên thì mình vui đâu con, ngày ấy vui là vì bố mẹ đã gánh thay mình những âu lo. Giờ đây con lớn lên là lúc con thay bố mẹ gánh những trọng trách ấy mà thôi.
Cố gắng con nhé, điều gì không thể làm con gục ngã sẽ khiến con mạnh mẽ hơn rất nhiều. Sau tất cả thầy luôn mong con bình an, đi qua hết những giông bão hạnh phúc sẽ trở về bên con, một cách bình dị nhất.
Vô Thường.