Em thường hay khóc. Nhưng không ai biết điều đó.
Em thường khóc trong phòng, có khi là phòng vệ sinh, phòng tắm, tủ quần áo, hoặc chạy xe bon bon trên đường xe cộ tấp nập rồi khóc, ai cũng bận rộn nên không ai thấy nước mắt em chao đảo bay bay.
Nỗi buồn không thể thoát ra ngoài thì sẽ chảy ngược vào trong, nó không thể tự bốc hơi được. Em cũng chẳng biết nó sẽ chảy vào đâu trong người em, nhưng chắc là chỗ đó bé lắm, vì em cứ cảm thấy nó đã đầy, rồi trào ra ngoài hoài.
Em chẳng mong cuộc đời sẽ dịu dàng với em hơn đâu, chỉ mong sau mỗi lần vỡ oà sẽ bớt khờ dại, thêm mạnh mẽ. Vì em mệt nhoài trong yếu đuối.
Cre: mocquynh
Theo: SkyBooks
--------------------