Đời người, có tính thế nào, cũng không thắng được thiên đạo luân hồi.
Cộng trừ nhân chia là những phép tính trong toán học, nhưng nó đồng thời cũng là những trí tuệ tuyệt vời.
Dùng phép cộng làm việc, dùng phép trừ để sống, dùng phép nhân để thể hiện lòng biết ơn, dùng phép chia để buông bỏ.
Nếu làm được bốn điều này, ông Trời ắt có sự an bài riêng.
1. Dùng phép cộng làm việc
Lão Tử nói: “Cửu tầng chi đài, khởi vu lũy thổ; thiên lí chi hành, khởi vu túc hạ.”
Đài cao 9 chín tầng, cũng được xây dựng từ trên nền đất, con đường ngàn dặm, phải bắt đầu từ những bước đầu tiên; bất kể là việc gì, không bao giờ có thể thành công trong một sớm một chiều.
Lâu đài có cao tới đâu, con đường có xa xôi tới đâu, cũng đều được tích lũy từng chút từng chút một.
Đời người, muốn nên nghiệp lớn, bắt buộc phải làm phép cộng. Chỉ cần dám làm phép cộng, kiên trì tới cùng, thế giới này ắt không có chuyện khó khăn.
2. Dùng phép trừ để “sống”
Lão Tử nói: “Ngũ sắc lệnh nhân lục mang, ngũ âm lệnh nhân nhĩ lung, ngũ vị lệnh nhân khẩu sảng.”
Màu sắc nhiều, mắt sẽ hoa; âm thanh nhiều, tai sẽ không phân biệt được chính xác; mùi vị nhiều, vị giác sẽ không còn linh hoạt nữa.
Dục vọng, ham muốn, khát khao càng nhiều, cuộc sống càng loạn.
Tự cổ chí kim, phàm là những người có thành tựu đều biết dùng phép trừ để sống, cố gắng sống giản đơn nhất có thể.
Lão Tử nói: “Họa mạc đại vu bất tri túc.”
Đời người, cái họa lớn nhất chính là muốn quá nhiều, không biết thỏa mãn. Không biết điểm dừng, sớm muộn gì cũng rước họa vào thân.
Sống ở đời, phải biết làm phép trừ, giảm bớt dục vọng, ham muốn của bản thân, sống đơn giản thôi.
Học cách biết thỏa mãn, trân trọng hạnh phúc trước mắt, cơm thanh trà nhạt, không bệnh không tật, đó mới là cái phúc lớn nhất.
3. Dùng phép nhân để biết ơn
Trong cuốn tiểu thuyết “Thế giới của Sophie” của nhà văn Jostein Gaarder, có một câu nói như này: “Không ai đẻ ra là phải có trách nhiệm đối xử tốt với người khác, vì vậy, chúng ta phải học cách biết ơn.”
Người khác giúp bạn, là tình nghĩa, không phải bổn phận. Đối mặt với sự giúp đỡ của người khác, phải học cách biết ơn, học cách báo đáp.
Một giọt ân huệ, một thùng báo đáp. Cảm ân, phải dùng phép nhân để mà tính, người khác giúp bạn một phần, bạn phải trả lại người ta ba phần.
Chỉ có như vậy, thiện ý mới được lan tỏa, thế giới mới dần dần trở nên ấm áp và dịu dàng hơn.
4. Dùng phép chia để buông bỏ
Những người không có duyên, những chuyện bất lực, những phiền não và chấp niệm, tất cả đều phải kịp thời dọn dẹp, vứt bỏ.
Chỉ có như vậy, cuộc đời mới trở nên ung dung, tiến về phía trước với hành trang nhẹ nhàng hơn.
Phật nói: “Nhất niệm phóng hạ, vạn ban tự tại.”
Buông bỏ chấp niệm, nhận lại trí tuệ; buông bỏ tham lam, nhận lại niềm vui; buông bỏ ân oán, nhận lại sự khoan dung.
Buông bỏ càng nhiều, nhận lại càng nhiều.
Phép cộng giúp ta thành công, phép trừ giúp ta sống giản đơn, phép nhân giúp ta học được cách biết ơn, phép chia giúp nội tâm nhẹ nhõm.
Mưu sự tại nhân, hành sự tại thiên. Đời người có 4 phép toán, ông trời cũng ắt có những tính toán của riêng mình.
Con đường phía trước dù có gian khổ và vất vả tới đâu, cuộc sống rồi cũng sẽ cho chúng ta những đáp án tốt đẹp nhất.
Cre: Sưu tầm
#kenhkhoinghiep