🍀 NGƯỜI GIÁC NGỘ – BẬC THẦY VỀ HƯỞNG THỤ KÍN ĐÁO
Vì người giác ngộ có khả năng sống trong khoảnh khắc hiện tại nên anh ta có thể trải nghiệm được vẻ đẹp và điều kỳ diệu đáng kinh ngạc ngay cả trong những khoảnh khắc bình thường nhất. Người chưa chứng ngộ thì không thể có được khả năng này.
Ví dụ, khi một người chưa chứng ngộ đang bị tắc đường, anh ta có thể sẽ ngồi trong xe với tâm trạng rối bời. Anh ta có thể lo lắng về tình trạng bị kẹt xe và tất nhiên đó là nỗi lo vô ích, vì anh ta chẳng thể làm được gì để thoát khỏi nó. Anh ta có thể nghĩ đến những việc mình phải làm khi đến văn phòng và cảm giác thật tuyệt vời khi được về nhà vào buổi chiều. Trong cùng một hoàn cảnh, người đã giác ngộ có thể ngắm nhìn bầu trời. Bầu trời không chỉ có màu xanh mà còn là màu xanh tuyệt đẹp thay đổi trong từng giờ, và nó thường có đầy những đám mây nhiều hình dạng, màu sắc và kết cấu luôn biến đổi. Còn nếu bầu trời u ám với những đám mây mù xám xịt thì anh ta có thể nhìn ngắm làn khói bay lên từ những ống pô xe oto trước mặt – những làn khói cuồn cuộn rồi sau đó tan biến vào hư vô. Nếu trời mưa, anh ta có thể nghiên cứu cách mà những giọt mưa trên tấm kính chắn gió hòa vào nhau và chảy xuống theo những lối đi không đều. Quả thật, anh ta thậm chí có thể ngắm tấm kính chắn gió của xe: thật kỳ diệu làm sao khi một vật chất vừa chắn được gió vừa truyền được ánh sáng! Con người đã chứng ngộ này sẽ trở thành một bậc thầy về hưởng thụ kín đáo, so với sự hưởng thụ phô bày mà hầu hết chúng ta đều mê say. Trong khi những người lái xe khác quanh anh ta đang cảm thấy buồn chán và lo âu thì người lái xe đã giác ngộ có thể trải nghiệm niềm hỷ lạc.
Khi nghe mô tả này về sự chứng ngộ, một số người sẽ chế giễu người có thể tìm thấy niềm vui khi chăm chú nhìn làn khói bay lên từ ống xả của những chiếc xe hơi đang chặn đường của anh ta. Một người như vậy thật giống như đứa trẻ ngây thơ và tệ hơn thì là một tên ngốc. Họ sẽ thương hại anh ta. Nhưng Ai mới đáng thương hại hơn? Một người luôn không cảm thấy thỏa mãn và vì thế, họ phải trải qua những ngày tháng bất mãn chỉ để theo đuổi một hay hai khoảnh khắc thỏa mãn. Còn người kia thì có thể tìm thấy sự mãn nguyện trong hầu hết những khoảnh khắc tầm thường nhất và vì vậy, tháng ngày của họ tràn đầy những khoảnh khắc thỏa mãn. Nếu thứ mà chúng ta quan tâm là sự thỏa mãn thì chính người đầu tiên mới đáng thương hại.
Ảnh: Artruth
-----------
🍀 Trích từ cuốn sách BÀN VỀ HAM MUỐN của William Irvine