THANH XUÂN, KHÔNG CHỈ NHỮNG CÓ NUỐI TIẾC.....
"Mỗi người đều có thanh xuân, mỗi thanh xuân đều có câu chuyện, mỗi câu chuyện đều có nuối tiếc, mỗi nuối tiếc đều có hồi ức đẹp đẽ vô tận". (Cửu Dạ Hồi)
Chẳng phải ngẫu nhiên khi nhớ về tuổi thanh xuân đã qua của mình, người ta thoáng cười rồi lại khẽ thở dài. Thanh xuân là những năm tháng mà chúng ta hồn nhiên nhất, vui tươi nhất, cũng là những năm tháng rực rỡ nhất.
Bỗng một ngày, bâng quơ nhìn ngắm con đường nhộn nhịp phía trước, thấp thoáng của chiếc áo sơ mi học trò, cùng tiếng cười giòn giã của đôi bạn vừa tan trường. Thanh xuân của tôi, đã chẳng thể quay lại nữa rồi, có nhiều nuối tiếc cũng có rất nhiều kỷ niệm mà tôi luôn cất giữ trong trí nhớ.
Đó là những ngày ôn thi Đại học trong cái nóng của mùa hè, tiếng ve râm ran đôi lúc còn át cả tiếng giảng bài của thầy cô. Những tập đề thi thật dày, những ngày thức khuya dậy sớm cặm cụi làm bài và có cả những bữa cơm mẹ nấu thật ngon để đủ sức mà ôn thi.
Đó là những buổi trưa chẳng màng cái nắng gay gắt, đạp xe cùng nhau đi ăn hết món này, món kia, tiếng cười vang cả quán nước nhỏ của cô chủ đã quen mặt hết từng đứa. Còn có những lần cúp học ham chơi bị phát hiện nữa chứ.
Hay cậu bạn nghịch ngợm, với chiếc áo sơ mi chẳng bao giờ chỉn chu, hay ngủ gật trong lớp, nhưng đến giờ thể thao, lại là niềm tin của bốn mươi mấy con người. Còn có những tờ giấy truyền từ bàn đầu đến bàn cuối, chỉ để nhắn "Ê, tí ra căn tin với tao nha". À, đương nhiên không quên được những lần kiểm tra, 5 đứa chỉ chờ 1 đứa cứu giúp.
Và còn có cả những giọt nước mắt vì áp lực đầu đời khi phải đứng giữa những lựa chọn cho tương lai, vì cảm thấy không ai hiểu mình, vì một mối tình của tuổi trẻ đầy nuối tiếc, vì chưa sẵn sàng để trưởng thành mà chẳng thể nào khiến thời gian ngừng trôi.
Thế mà, cũng qua cả rồi, chẳng thể quay về được nữa. Những người xưa đã từng hứa sẽ luôn bên nhau, cũng bị sự vội vã của cuộc sống cuốn đi mất rồi. Nhưng cũng chẳng thể trách móc, vì chúng ta đều phải bước tiếp để trưởng thành mà thôi. Chỉ mong nếu trên đường đời, vô tình gặp lại, đều có thể thoải mái mà chào nhau, hàn huyên vài câu về bạn và tôi, nhắc lại vài câu chuyện cũ tốt đẹp.
“Mỗi người nhớ về thời thanh xuân, nhớ về những năm tháng vội vã, đều sẽ nhớ đến một số người. Dù phải chịu bao nhiêu tổn thương, trải qua bao nhiêu chuyện, những người này đều không thay đổi”. (Cửu Dạ Hồi)
st
☘Sống cho tuổi đôi mươi duy nhất - Denley Lupin☘
#quantriexcel
#kynangmoi